Thư pháp và đá cảnh là hai bộ môn nghệ thuật khác nhau nhưng
từ lâu chúng đã có một mối quan hệ hữu duyên rất đậm đà. (Mối quan hệ đó xin
được dành cho một bài viết khác chuyên sâu hơn).
Hiện nay, nền nghệ thuật dân gian Việt ghi nhận sự xuất hiện
của nhiều nghệ nhân tài hoa không chỉ bằng đường bút điêu luyện trong thư pháp mà
còn ở sự cảm nhận tinh tế trong đá cảnh nghệ thuật: Nhà thư pháp Hồ Công Khanh
(Đà Nẵng), Trần Thanh Hiền (Vũng tàu)…
Và cũng rất hữu duyên, trong lần ra thăm Côn Đảo (07/2012)
vừa qua, rất tình cờ tôi “nhặt” được viên đá này. Ban đầu, chỉ thấy nó lành
lặn, hay hay, tôi mang về chỉ với mục đích làm kỷ niệm cho chuyến đi. Hôm rồi
lấy ra xem lại, tôi bang hoàng khi phát hiện ra sự phù hợp lạ lùng của viên đá
cho cái nghiêng mực. Ngay lập tức, tôi tạm đưa nó lên một chiếc “bệ”, rồi ngắm
nhìn. Càng ngắm kỹ, càng thú vị với ý tưởng về một tác phẩm đá cảnh hình cái
nghiêng mực dùng cho thư pháp…
Viên đá thuộc chất liệu đá cuội bãi biễn có độ cứng khá cao.
Màu đen nhạt, hình tam giác, cong lên như một chiếc lá. Điều đặc biệt là ở phần
lõm bên trong vừa chỗ để đựng ít mực nho thầy đồ ngày xưa viết chữ thư pháp. Kích
thước (khoảng 3x5x15 cm) ở vào mức độ vừa phải, nếu không muốn nói là tối ưu
cho một cái Nghiêng mực.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét