25 tháng 4, 2017

THỜI GIAN TRÔI



THỜI GIAN TRÔI…

Tôi cứ ngỡ hoa thôi không còn nở
Mà ngờ đâu, vẫn rực rỡ kiêu sa.
Tôi cứ ngỡ em bớt chút mặn mà
Nào ngờ đâu, lại đậm đà hơn thế.
Tôi cứ ngỡ đời chỉ là dâu bể
Giờ hiểu ra, còn dành để yêu thương…

Cứ tưởng hoa nở rực rỡ đến thế là cùng. Nhưng không ngờ, chỉ qua một đêm, cái khái niệm rực rỡ ấy trong tôi đã phải thay đổi. Cũng như cuộc đời, đâu chỉ là bể dâu. Đời hẳn sẽ còn nhiều hấp dẫn, thậm chí là ma mị. Vấn đề là khi thời gian trôi qua, cuộc đời trôi qua, ta còn lại gì, không chỉ là cát bụi?...

Tam Kỳ, ngày sưa vàng nở - 26/4/2017
LT


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét