24 tháng 10, 2011

Bình luận tác phẩm: “tiểu phẩm rừng”


Theo tôi tiểu phẩm này chỉ mới manh nha của rừng và gần với… vườn hơn chứ chưa thể gọi là rừng được. Bởi lẽ, thứ nhất là vấn đề về lá. Mỗi cây cổ thụ trong khu “vườn” này, đếm thật kỹ thì thấy chỉ có chừng… chục chiếc lá. Mà chiếc lá nào cũng to tổ bố, thậm chí to hơn cả… gốc cây. Thứ hai là cái sự “đều đặn” của các phần tử cây. Chúng có vẻ na ná nhau về kích thước và cả dáng dấp nữa, gây nên một cảm giác nhàm chán oan uổng…


Tuy nhiên, vẫn có thể khẳng định đây là một tác phẩm đầy hứa hẹn và hoàn toàn có thể trở thành một 
tác phẩm đẹp
 nếu như chủ nhân của nó có định hướng tốt và kiên nhẫn giải quyết các khúc mắc đã được đặt ra.

Để cho lá nhỏ lại, có 2 cách. Nếu muốn nhanh, bạn hãy tỉ mẫn dùng kéo… gọt từng chiếc lá cho nó nhỏ lại theo ý muốn. Còn nếu có thời gian và kiên nhẫn thì bạn nên dùng kỹ thuật cắt lá nhiều lần, lá cây sẽ dần dần bé lại một cách tự nhiên. Tuy nhiên, đây là loại sộp lá lớn, việc thu nhỏ theo kỹ thuật này cũng chỉ ở mức độ nhất định mà thôi.

Để giải quyết cái sự đều đặn của cây vườn và biến chúng thành cây rừng, bạn nên tạo hình cho mỗi phần tử cổ thụ của khu vườn kỹ lưỡng hơn, bằng cách uốn, siết, kéo, cắt…

Có điều này, việc đồng thời cắt lá và uốn siết cây một cách quá tàn bạo thì bạn phải hết sức cẩn thận và kiên trì. Đừng chủ quan và nóng vội, các “cây” nhỏ có thể khô tong đi. Và khi đó giá trị nghệ thuật của “tiểu phẩm rừng”
ngay lập tức sẽ biến thái thành ý nghĩa xã hội của một hình ảnh về... tội ác chất độc da cam.



Thân ái chào bạn!


Lethanh - Dailoc


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét